Dạ vâng, mình gần như chắc chắn đây là cái Oly PEN E-PL5 =))
Hai phim Nhật gần đây nhất (tức là mới sản xuất nhất) mà mình xem đều là xem trên máy bay (đây là xem trọn vẹn, chớ còn xem dở dang thì nhiều, như Tenchi meisatsu, Library Wars chẳng hạn *hắng giọng*). Một là Hidamari no Kanojou, phim này dễ thương nhưng ngặt cái mình không thể tưởng tượng được mặt bạn Jun trong vai nào khác trừ Domyouji Tsukasa, đầu phim mình còn tưởng đây là phim quảng cáo cho Olympus oo (dù sao thì mình dùng Olympus nên cũng không có vấn đề gì, nhưng mà có cần phải lộ liễu đến vậy không…) Và ngoại trừ việc Juri vẫn đóng hay, mặc đồ vẫn đẹp và cảnh cuối cảm động (à còn đoạn nam chính hỏi Mao là “Em đã ăn con Brian hả?” nữa, mình rất thích đoạn đó :))) thì mình hết còn nhớ phim nói gì rồi.
Screencap by ritsunodoramaland
Hai là phim All-Around Appraiser Q: The eyes of Mona Lisa. Phim này thuộc loại trinh thám nên mình không kỳ vọng nhiều vì không phải thể loại mình sẽ xem nếu không phải đang ở trên máy bay và không có gì khác để làm o,o Nhưng mà xem xong thì mình lại thấy phim hay hay :)) chắc tại vì dạo này chẳng xem được phim gì hay hết. Bí ẩn trong phim mình không nói ra đây sợ spoiler ha, nhưng kết thúc phim có một câu rất hay là, “Tôi không thể thẩm định được trái tim của con người, nhưng tôi chắc chắn tình yêu chị dành cho nghệ thuật là thật.”
Đại khái trong phim chỉ có một bản Mona Lisa là thật (dĩ nhiên) và hàng tá các bản Mona Lisa giả, nhưng cho dù là những người sành sõi nhất cũng không thể biết được đâu là giả đâu là thật. Cũng như vậy, những kiến trúc có giá trị lịch sử còn giữ được đến ngày hôm nay đa phần đều phải trùng tu sửa chữa nếu không muốn nói là xây lại hoàn toàn, như trong trường hợp nhiều kiến trúc của Nhật phải xây lại từ cát bụi sau Chiến tranh thế giới thứ II. Nhưng đâu phải vì người ta xây mới lại mà nó không còn giá trị nào nữa, phải không? Ngược lại, chính lòng kính trọng, cố gắng bảo tồn di tích lịch sử đó mới thật là đáng quý, chứ bản thân kiến trúc đó nhiều khi cũng chỉ có giá trị lịch sử vì nó… cổ mà thôi. Vậy thì giả hay thật, nhiều khi có quá quan trọng đến vậy không? 😀
Quay lại phim, phim có diễn biến không quá nhanh cũng không quá chậm, diễn viên cũng diễn rất vừa vai. Haruka quay lại vai dễ thương và… dễ chịu, rất hợp với phong cách của chị í 😀 Còn bạn Matsuzaka Tori là nam diễn viên trẻ mình thấy dễ thương hiếm hoi, cộng với Sato Takeru 😀 Phim tập trung vào đề tài phá án (và có thêm chút nghệ thuật nghệ gừng), còn khoản nam x nữ thì nhẹ nhàng theo y kiểu Nhật. Dù nhiều khi la lối là phim Nhật làm mình tức tối khoản này nhưng có khi mình lại thấy nhớ motiff nhẹ nhàng lãng xẹt đó 🙂
Nhưng mà suy đi tính lại thì, mình thấy trong cả hai người, không có ai là nhân vật chính hết á o,o