Tình Ca

Hôm nọ nghe Chỉ chừng đó thôi Duy Quang hát, mới chợt nhớ ra cả Duy Quang và Phạm Duy đã mất. Lúc nghe mẹ nói Duy Quang mất và ngay cả lúc mẹ nói Phạm Duy đã mất cũng không có cảm xúc gì nhiều, thật ra còn có thương cảm hơn cho Duy Quang vì DQ vẫn mới chỉ 60 ngoài, còn Phạm Duy nói chung đến tuổi đó, và ở trên đất quê nhà, xem như đã đến thời điểm chia tay đời phù du rồi.

Không buồn chút nào, bởi vì xưa nay chưa bao giờ hâm mộ Phạm Duy như hâm mộ một cá thể vĩ đại (qua  những gì đọc được nghe được thì Phạm Duy là minh chứng rõ nhất cho cái chữ “người” cùng những sự sân si của nó :D); nhưng từ nhỏ đến lớn có lẽ mảng âm nhạc Việt mà tôi tìm được sự đồng cảm nhất vẫn là nhạc Phạm Duy. Màu sắc dân ca đằm thắm và tình yêu dân tộc dạt dào (ít ra trong âm nhạc của ông) là điều mà tôi – dù chưa bao giờ trải qua thời chiến hay ngay cả những loạn lạc hậu chiến – luôn cảm nhận được, cùng yêu mến và kính trọng. Con người của ông ra sao thì người đời có quyền mặc sức phán xét, nhưng riêng với tôi có một bài tình ca đẹp nhất mà tôi sẽ luôn nghe và tự hào hát thầm,

Tôi yêu tiếng nước tôi, từ khi mới ra đời

Tôi nghe nhạc Phạm Duy rất đơn giản, đơn giản bởi vì chẳng thấy ý nghĩa kêu gọi chính trị gì trong đó, chỉ cảm thấy tình cảm dành cho quê hương, cho mọi miền đất nước, chỉ đơn giản như là,

Làm sao chắp cánh chim ngàn

Nhìn Trung, Nam, Bắc kết hàng mến nhau

Ruộng xanh tươi tốt quê nhà

Lòng tôi đã nở, như là đóa hoa

😀

Này em, con suối chảy qua trang thơ…

(tựa dịch bậy bạ từ bài 你被寫在我的歌里 của sodagreen)

Thời còn nhỏ nhỏ, mình rất hay nghe nhạc Hoa, phần vì thời đó hay xem phim TQ trên TV, phần vì thuở mới lớn yêu đương thích nghe những bài ủ ê nỉ non ca ngợi/thán tình yêu. Qua tuổi 20 rồi, không còn nghe nhạc Hoa nữa cũng chính vì lý do đó – mỗi sáng mệt mỏi ngủ dậy cần những bài hát nhộn nhịp hoạt náo đánh thức mình khỏi những giấc mơ… chưa muốn xua đi (dù chẳng còn nhớ đã mơ gì) :p.

Tình cờ nghe được bài What is troubling you (你在煩惱什麼) của sodagreen đang rất nổi tiếng trên phạm vi rộng nên click vào nghe thử. MV thú vị, lời nhạc theo kiểu buồn nhưng mang tính động viên (inspirational, mà sao dịch ra tiếng Việt nghe như đang hô khẩu hiệu o,o), thấy thích thích nên đã tìm hiểu thêm. sodagreen là ban nhạc độc lập hát nhạc đồng quê-rock-pop của Đài Loan, với những bài nhạc dễ thương – dễ nghe, nhưng điều làm mình thấy thích nhất là MV này

một MV rất vui nhộn, đáng yêu và thú vị, dù có hơi… mất vệ sinh một tí :D, và cũng chính là bài hát mà mình trích một câu để lấy làm tựa entry này 😀 Theo bản dịch tiếng Anh, nghĩa của tựa bài này là “Bài hát này, tôi viết về em”.

Thêm một bài nữa của sodagreen mình thích nữa là 喜歡寂寞 (Hỉ Hoan Tịch Mịch). Nghe rất giống với cái sự ru rú ở nhà của mình :p

Đêm giao thừa sẽ làm gì?

Hình như đây là post đầu tiên không liên quan tới những thứ “có nội dung” ở blog này ^^ Thôi thì, chỉ còn ~ 3 tiếng nữa sẽ là giao thừa ở VN, nên cùng mọi người đón giao thừa sớm vậy.

Dĩ nhiên cái tựa không có ý nói chủ blog sẽ làm gì đêm giao thừa 😀 mà là để lăng xê cho cái video vô cùng kute này

Ai đã xem (500) Days of Summer sẽ nhận ra đây là cặp đôi dễ thương ở trong đó ^^ Video đáng xem không hẳn vì Deschanel hát hay (tuy chị hát hay thật) mà vì chemistry rất đáng yêu của cả hai ^^ Một bài ca nho nhỏ mở lên lúc giao thừa để thấy yêu đời.

Dù đêm giao thừa này bạn đón năm mới ra sao, cũng chúc mọi người năm mới có thêm một số niềm vui nho nhỏ của riêng mình 😀 Cảm ơn mạng Internet và wordpress đã đưa chúng ta lại với nhau 😀

%d người thích bài này: